Thủy Tiên đi ra phía cửa bệnh viện. Thiếu niên vừa đảo mắt đã nhìn thấy bóng dáng thiếu nữ đi về phía mình, cậu vội vàng dập tắt điếu thuốc, sau đó đứng thẳng lên.
“Vừa nãy cảm ơn anh nhiều, tôi mời anh uống nước”. Cô gái đưa tay cầm lon nước ngọt lên, thiếu niên thoáng đơ một chút rồi đưa tay nhận lấy. Lon nước ngọt mát lạnh tiếp xúc với tay. Bàn tay to lớn của thiếu niên bao trùm lên lon nước ngọt, đầu ngón tay còn khẽ chạm vào mu bàn tay của thiếu nữ.
Thủy Tiên rút tay lại lấy tay lau mồ hôi trên trán. Bên ngoài bệnh viện không dễ chịu chút nào mặc dù trời đã khuya mà vẫn rất nóng, hơn nữa cô còn mặc bộ đồ giống như leo núi này. Gương mặt trang điểm nhạt, kem nền lộ ra rất rõ trên trán. Văn Cường rút trong túi một cái khăn giấy đây cho Thủy Tiên. Thủy Tiên nhìn thấy vậy tươi cười nhận lấy cái giấy ăn, cô đưa lên mặt lau mồ hôi trên trán, khi đưa lên trán cô hơi nhíu mày lại.
Văn Cường nhét lon nước vào trong túi áo, Thủy Tiên lúc này cũng lau xong. Cô cầm lấy khăn giấy nói:“Chuyện hôm nay tôi cảm ơn anh, tôi có việc khi nào rảnh tôi mời anh một bữa coi như đền bù”.
“Ưm”.
Nói xong Thủy Tiên xoay lưng đi. “Cô không định về sao”.
“Hử!”
“Về nhà, cô không về nhà sao”. Văn Cường ngồi lên xe tay cầm chiếc mũ bảo hiểm, ánh mắt hướng về phía Thủy Tiên. Cô cười gượng nói:“A, chắc tối nay tôi ở lại đây”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-nhien-phat-hien-ten-hoc-tra-nhu-em-cung-rat-dang-yeu-/3490543/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.