“Kí chủ, nam nữ chính còn rất nhiều cơ hội khác dù cô có ngăn cản cuộc đi chơi lần này cũng còn rất nhiều lần khác, sao cô không trực tiếp làm, na9 là một người yêu công việc, cậu ta sẽ không từ bỏ bất cứ cơ hội nào đâu”.
Nữ sinh rút ra một hộp kem phủ phấn nói:“Ngốc quá, cậu ta mặc dù yêu công việc nhưng còn yêu cô gái đó nhiều hơn, thanh xuân mà, hơn nữa mục đích của tôi đâu vô nghĩa như vậy, vốn định tông gãy chân cậu ta rồi chăm sóc cậu ta ai mà ngờ được cậu ta lại gác cái chân sơ cứu tạm thời bắt taxi rời đi”.
Cô gái dặm dặm phấn rồi cất hộp phấn vào:“Không sao, tôi nhất định sẽ không để cho họ có bất cứ cơ hội nào”.
“Nè, bác sĩ bảo bao giờ về được”.
“Chắc sáng mai sẽ được về” Đức Khiêm cầm lon nước ngọt từ trên bàn lên uống một ngụm. Thủy Tiên liếc về phía cửa phòng hỏi:“Cô gái đó là ai vậy?”
Đức Khiêm nhìn Thủy Tiên sau đó nói:“Không biết, tao không có thân với con gái”
“Hử”. Thủy Tiên nghe thấy lời đó, ban đầu không để ý lắm nhưng sau đó càng nghe càng thấy sai sai:“Từ từ khoan đã, mày bảo không thân với con gái, vậy tao là con gì?”.
Đức Khiêm nghe thấy vậy khóe môi hơi cong lên, cậu nói:“Đương nhiên không phải”
“Này này khoan đã, mày nói vậy là có ý gì, tao là con gái đó nha”.
“Ồ, vậy bạn nữ thân yêu có thể tắt điện đi để cho người tàn này ngủ có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-nhien-phat-hien-ten-hoc-tra-nhu-em-cung-rat-dang-yeu-/3470653/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.