Để bù đắp những bất mãn vì đói bụng mà không thể thỏa mãn các việc khác, Trần Hoài ăn lấy ăn để vô cùng hăng hái. 
Vì vậy khi rời khỏi nhà hàng, anh mới phát hiện bụng đã no căng quá độ. 
“Đi dạo một chút.” Vương Tri Tranh nói. 
“Được.” Trần Hoài gật đầu, giơ tay mình ra. 
Vương Tri Tranh cười cười, nắm lấy tay vợ. 
Hai người tay nắm tay sóng vai đi dọc trên đường. 
Vương Tri Tranh vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện ngày hôm nay, trong giọng có chút áy náy: “Vốn hôm nay anh đã lên kế hoạch hết rồi, chúng ta sẽ có một cuối tuần hoàn mỹ vậy mà….” 
Vừa nói vừa nghiến răng nghiến lợi: “Anh đã thuê sát thủ đi lấy mạng chó của Lưu Đình rồi!” 
Trần Hoài: “Anh giết phó tổng thì thôi đi còn lấy mạng con chó của nhà ổng làm gì, thời đại nào rồi còn bị liên lụy như vậy.” 
Vương Tri Tranh: “….Em nói đúng.” 
Hai người tiếp tục đi dạo, Trần Hoài nhàn nhã nói: “Em cảm thấy như thế này cũng rất tốt.” 
Đối với Trần Hoài mà nói, chuyện phát sinh ngày hôm qua kỳ thực đã vượt quá mong muốn của anh. 
Vương Tri Tranh suy nghĩ 1 chút, không nói gì nữa. 
Kế hoạch đã sắp xếp chung quy cũng chỉ có một mục đích. 
Mà hiện tại trăm sông đã đổ về 1 biển. 
Một lát sau…. 
“Hôm nay anh đã lên kế hoạch thế nào?” mặc dù không còn cơ hội thực hiện nhưng Trần Hoài vẫn thực tò mò với kế hoạch ban đầu của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-nhien-ket-hon-cung-tong-giam/2793128/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.