Người dịch: Chuk Chuk
Vui lòng mang truyện đi nhớ ghi nguồn.
Ngay khi câu nói của Tưởng Du Án, "Thật muốn chiều người khác lên tận trời", phòng tập trở nên náo nhiệt.
Mấy vũ công trẻ tuổi tụ tập lại với nhau, thấp giọng thảo luận, đoán xem sắp có chuyện gì tốt xảy ra, trên mặt bọn họ có chút chờ đợi cùng hưng phấn.
Không khí xung quanh càng dồn dập, dường như càng dịu dàng và yên tĩnh. Cô ngồi cạnh cửa sổ, cúi đầu tiếp tục đọc kịch bản trên tay.
Ánh nắng chiếu vào lan tỏa trên vai, đầu gối và cả sàn nhà màu gỗ nguyên bản dưới chân cô, tạo nên một quầng sáng vàng, giống như một bức tranh với đủ màu sắc.
Cô gái trong ảnh có khuôn mặt thanh tú, lưng thẳng tắp, gầy như bông hoa lê mới nở, trên cổ tay có một sợi dây cao su nhỏ dùng để buộc tóc, lỏng lẻo quấn quanh tạo hình xương cổ tay của cô ấy.
Đào Tư đang ngồi ở hàng ghế đầu quay đầu lại, muốn nói chuyện với Ôn Lý, tình cờ nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt đột nhiên sáng lên.
Nhìn Ôn Lý từ góc độ này, cả khí chất lẫn bầu không khí đều tuyệt vời!
Đào Tư vô thức sờ túi, muốn dùng điện thoại di động chụp ảnh, cô đưa tay ra, sau đó mới nhớ ra điện thoại bỏ trong tủ đựng đồ của phòng thay đồ.
Quy định nội bộ của vũ đoàn là trong quá trình diễn tập, điện thoại di động không được phép mang vào phòng tập, không được tự ý quay những video
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-chay/3708369/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.