Bùi Ngọc vốn muốn trực tiếp quay về căn hộ của mình, nhưng xe chạy đến nửa đường, hắn đột nhiên nghĩ đến bản thân có đồ để quên ở biệt thự Bùi gia bên kia, cho nên không thể không để lái xe chạy về hướng Bùi gia.
Lúc quay về, ông Bùi đã ngủ, chỉ có bà Tạ cùng dì giúp việc ở phòng khách, giống như là đang chuyên tâm chờ Bùi Ngọc.
Thấy hắn đi vào, bà Tạ lập tức đứng dậy nghênh đón.
Trên mặt bà ta treo nụ cười mỉm từ ái lại khéo léo, góc độ khóe miệng nhếch lên đều giống như đã được dày công tính toán thật tốt.
"Về rồi à? Dì kêu dì Phương chuẩn bị bữa khuya cho con, canh gà hầm, lát nữa uống một chút rồi lên lầu."
Dì Phương là dì bảo mẫu trong nhà.
Bùi Ngọc nghe xong lời bà Tạ nói, không có phản ứng gì lớn, chỉ nhàn nhạt gật gật đầu.
Bà Tạ thăm dò liếc nhìn sau lưng hắn, phát hiện Hứa Nùng cũng không đi theo về, vô thức nhíu mày.
"Nùng Nùng không quay về cùng con sao?"
"Em ấy nói ở trường còn có chuyện gấp, con liền trực tiếp đưa em về bên kia rồi."
Bùi Ngọc không đem chuyện Hứa Nùng ở thành phố điện ảnh nói ra với bà Tạ, loại chuyện nhỏ này không có gì cần thiết, huống hồ... Hắn còn có chuyện quan trọng hơn muốn nói cùng bà Tạ.
Bà Tạ nghe xong lời Bùi Ngọc nói, biểu tình hiện lên có oán giận cùng ý cười bất đắc dĩ.
"Đứa bé này cũng thật là, con mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-chay-lang-man/2307052/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.