Ngày hôm qua một trận mưa lớn trút xuống, dấu vết xung quanh khu vực thành phố điện ảnh đều bị nước mưa gột sạch. Nhiệt độ vẫn còn rất cao, nhưng so với mấy ngày trước không giống nhau, độ ẩm trong không khí cao hơn một chút, đúng là khiến người ta dễ chịu hơn rất nhiều. Hứa Nùng ngồi ở chỗ râm trong góc, lẳng lặng dựa vào tường nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tối ngày hôm qua thức cả đêm giúp diễn viên sửa lại trang phục diễn bị hỏng, sáng sớm hôm này lại bị đàn chị gọi dậy giám sát buổi thử vai diễn phụ, lăn qua lăn lại nửa ngày, không dễ dàng gì mới khai máy, cuối cùng cô có chút thời gian rảnh để thở, nghỉ ngơi qua loa một chút. Trên mặt cô đeo cặp kính đen quá khổ, tóc mái trên trán cũng rất dày, nhưng cho dù là như vậy, vào giờ phút này cũng thật khó để che giấu mệt mỏi cùng ủ rũ trên mặt.
Diễn viên nam phụ trong nhóm với cô là bạn cùng lớp, không thể nào trông mặt mà bắt hình dong, vì vậy có liên quan với nhau là điều đương nhiên, thường xuyên tìm cô nói chuyện. "Phó đạo diễn, hôm qua lại thức khuya?"Cậu vừa nói, vừa liếc nhìn trang phục ngày hôm nay của Hứa Nùng, vẫn là một thân áo T-shirt dài tay cùng quần Jean, tóc rất dài, nhưng cô căn bản không chú ý tới mốt thời trang thời thượng, thậm chí còn cắt tóc mái dày nặng, đem toàn bộ lông mày che đi. Cái này còn không tính, cô vẫn luôn đeo kính mắt, kiểu dáng cũng là loại viền đen to vừa khoa trương lại quê mùa nhất.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.