Hai ngày này, Lục Lâm ở lớp biểu hiện rất tốt.
Không ngủ gà ngủ gật, chăm chú nghe giảng bài, còn ghi bài cẩn thận.
Thậm chí sáng nay lúc tổ trưởng đến thu bài tập về nhà. . .Lần đầu tiên cả tổ nộp đủ.
Bài tập của Lục Lâm cũng nằm trong số đó.
Không khí lớp học liền thay đổi, các thầy cô vào lớp cũng không nhịn được nhìn về phía Lục Lâm mấy lần, nhìn thấy Lục Lâm thật sự thay đổi rồi, còn cố gắng học tập, ngược lại cảm thấy an ủi phần nào. Mấy thầy cô về phòng giáo viên liền tụ lại nói chuyện này, cảm giác như đang nằm mơ.
Nhất là chủ nhiệm Dương Toàn, lúc lên lớp lâu lâu sẽ gọi Lục Lâm trả lời câu hỏi.
"Lục Lâm, em nghĩ đáp án câu này là gì?" Trên màn hình đang chiếu tới bài di truyền học, là một câu hỏi về xác xuất lai giống. Lúc lão Dương muốn gọi học sinh trả lời, hơn nửa lớp đồng loạt cúi thấp đầu, yên lặng không nói một lời.
Lão Dương nhìn quanh một hồi, đột nhiên gọi tên Lục Lâm, đợi người đứng lên còn cho một ánh mắt khích lệ cổ vũ.
Ngẩng đầu đọc câu hỏi, Lục Lâm vểnh môi, trầm mặc mấy giây, đang suy nghĩ có nên chọn đại một đáp án hay không, bên cạnh liền truyền đến giọng thầm thì như đang đọc kinh của Hứa Sở Thiều ——
"Anh Lục, chọn A, chọn A, AAA. . ."
Mấy tiếng "A A A" không ngừng, khóe miệng Lục Lâm giật một cái.
Môi mỏng giật giật, mới vừa muốn mở miệng đọc đáp án, tròng mắt lơ đãng lướt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-vai-tinh-dich-toi-bi-nam-chu-coi-trong/1032448/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.