Lúc lão Viên và Lê Nhan trao đổi, Lục Lâm đã có được thông tin mình muốn từ chủ nhiệm Dương Toàn.
Lão Viên gọi Lê Nhan đến phòng giáo viên cũng không phải đã xảy ra chuyện gì, mà là vì đề cử thi đua cho trường.
Sau khi rời khỏi, Lê Nhan không đề cập, hắn cũng không hỏi. Hai người một trước một sau trở về lớp, giống như chưa có gì xảy ra.
Chỉ là. . .
Hứa Sở Thiều ở bên cạnh nghiên đầu len lén nhìn Lục Lâm, biểu cảm ngỡ ngàng như nhìn thấy sinh vật lạ.
"Ôi má ơi anh Lục, anh. . .bị cái gì kích thích hả?" Hứa Sở Thiều liếc trộm lần nữa, giọng điệu muốn nói lại thôi, cuối cùng không nhịn được nữa, nhân lúc thầy xoay người lên bảng, chọt chọt cánh tay Lục Lâm.
"Có phải lúc nãy anh lên phòng giáo viên tìm Lê Nhan bị chủ nhiệm kéo lại lải nhải không thả người đúng không?"
Cũng không hợp lý lắm, trước kia Lục Lâm cũng không phải chưa từng bị khiển trách, lúc nào cũng vào tai này ra tai kia, thế thì tại sao đột nhiên hôm nay anh Lục lại hăng máu lên học tập vậy?
"Đang bận, đừng nói chuyện với tao." Lục Lâm miễn cưỡng nâng ánh mắt, thanh âm trầm thấp có hơi khó chịu, nhưng cây bút đen trên tay không ngừng động, là đang. . . nghiêm túc chép bài?!
Hứa Sở Thiều len lén thò đầu qua xem thử, nhìn thấy trên giấy chằng chịt chữ viết của Lục Lâm, hai con mắt mở lớn hết cỡ.
(⊙o⊙)
Bạn học Hứa không nhịn được tự nhéo đùi một cái, đau thật mà.
Lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-vai-tinh-dich-toi-bi-nam-chu-coi-trong/1032447/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.