Sáng hôm sau.
Hàn Khiết Tình tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon. Những tia nắng chen nhau qua cửa số chiếu vào cô khiến Hàn Khiết Tình vô thức lấy tay che lại.
Cô vươn vai một cái rồi lồm cồm ngồi dậy. Đi vào phòng tắm nhìn mình qua gương.
Trời ạ! Sau một ngày không chải chuốt lại mà cô vẫn xinh đẹp diệu kì. Không hề có dấu vết như đã từng bị bắt cóc. Nhưng mà nhìn đến bộ đồ yếm của cô vẫn chưa thay ra thì có hơi bẩn rồi. Hàn Khiết Tình định đánh răng rửa mặt trước rồi tìm đồ mặc sau.
Nhưng mà, trong căn phòng này chỉ có một cây bàn chải của đàn ông. Làm sao đây?
Thôi vậy, dùng tạm đi!
Hàn Khiết Tình lấy đại bàn chải của Lục Sát rồi đánh răng.
Sau khi làm xong vệ sinh cá nhân cô ra khỏi phòng. Đi dọc theo hướng cầu thang rồi xuống dưới nhà.
Bây giờ Hàn Khiết Tình mới quan sát được căn biệt thự này rộng đến mức nào. Diện tích cũng không thua gì biệt thự ở Hàn gia.
Nghĩ đến Lục Sát nói tiền hắn không thiếu, giờ đây Hàn Khiết Tình mới thực sự tin.
Nhưng sao một căn biệt thự rộng như vậy lại chẳng thấy bóng dáng ai đâu nhỉ?
Lục Sát ngồi ở bàn ăn thấy Hàn Khiết Tình đã xuống thì gọi cô:
“Hàn Khiết Tình!”
Hàn Khiết Tình nghe theo âm thanh hướng về từ bàn ăn. Bắt gặp cảnh Lục Sát đang cầm trên tay tờ báo, ăn mặc nghiêm chỉnh ngồi ở đó. Cô bước đến bên bàn ăn, toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tinh/3054836/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.