Biệt thự Thiên Từ.
Thân hình người đàn ông ngồi trên ghế trước bàn làm việc trong thư phòng, gương mặt hắn đen xám xịt, luồn sát khí tỏa ra từ người hắn khiến người ta vô cùng lạnh lẽo. Đôi mắt mang theo sự chết chóc kinh người, mu bàn tay hắn nổi đầy gân xanh cực kỳ ghê rợn. Ánh mắt chằm chằm nhìn mấy tấm ảnh trên bàn, trong bức ảnh là cơ thể bê bết máu từ đầu đến chân đang thoi thóp nằm trong vũng máu dưới nền đất lạnh lẽo, hai bàn tay bị chặt hết mười ngón đầy kinh dị.
Người đàn ông khác đứng cạnh hắn thấy sắc mặt hắn đã sắp phun trào nổ lửa thì bèn thấp giọng kính trọng cất tiếng:
“Lão đại! Thủ đoạn của tên Lục Sát đó quá tàn ác, hắn ta đã khiến Mạc Niên sống không bằng chết như vậy, thì khó có thể dễ dàng mà cho chúng ta cơ hội để cứu Mạc Niên.” Kĩ Khắc chậm rái trình bày, từ lúc lão đại của hắn, Từ Âm nhận được mấy tấm ảnh do Lục Sát gửi đến thì đã có cơn thịnh nộ như thế này.
Đôi mắt Từ Âm hằng lên vành đỏ của ngọn lửa, hắn cầm mấy tấm ảnh trên bàn lên rồi vò nát trong sự giận dữ, cất giọng lạnh lẽo: “Lục Sát quả nhiên thủ đoạn vô cùng tàn độc! Hắn ta đúng là mạng lớn, uổng công tôi đã huấn luyện Mặc Niên thành một sát thủ vô cùng giỏi, vậy mà cuối cùng lại bị Lục Sát bắt lại. Tôi thật sự đã quá xem thường hắn ta rồi.”
Từ Âm đang hầm hầm tức giận mà nghiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tinh/3054816/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.