Các dây thần kinh trong đầu Lục Sát giật điên cuồng, hắn cảm thấy vết thương ngay ngực mình tối qua đã được bôi thuốc nên giờ chỉ có chút đau nhẹ, nhưng khi ánh mắt quét cả căn phòng lại không có sự hiện diện của Hàn Khiết Tình đã khiến vết thương lần nữa rỉ máu, trái tim hắn cũng như bị ai đó bóp nghẹn chặt lấy, đau đớn thấu xương thấu tủy.
Ánh mắt Lục Sát vô tình quét đến rèm cửa đang khẽ rung động dưới làn gió nhẹ, bước chân hắn lập tức tiến tới nhìn xuống từ cửa sổ, trái tim hắn giật thót...
Một sợi dây dài màu trắng được nối khúc nhau thả từ nơi này xuống đất, buộc cố định từ mép cửa sổ quấn chặt nhiều lần để khi leo xuống tránh trường hợp rơi từ trên cao xuống, bây giờ sợi dây đó đang nằm lẻ loi dưới nền đất, không một bóng người, căn phòng bệnh này là tầng năm của bệnh viện, một khoảng cách quá cao để một người có thể leo xuống. Hoặc là phải tốn rất nhiều thời gian, khoảng mấy tiếng buổi sáng trước khi hắn đến đây thì Hàn Khiết Tình không thể trốn thoát kịp, có nghĩa là, ngay từ lúc Lục Sát rời khỏi bệnh viện cô đã nối lại thành một sợi dây dài rồi từ đêm khuya tịch mịch mad bỏ trốn.
Gân mạch trên trán và cánh tay săn chắc của Lục Sát nổi gồ lên, hắn đứng bên cạnh cửa sổ chưa tới một phút đã lập tức lao ra ngoài mở cửa mạnh cái “rầm”, thuộc hạ bên ngoài đều giật thót cả mình, trái tim muốn vọt lên tận cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tinh/3054697/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.