Bệnh viện Hope.
Trong phòng bệnh chăm sóc đặt biệt VIP ở tầng cao nhất.
Trên giường bệnh là một thân người đàn ông cao lớn đang nằm yên bình, người hắn là bộ quần áo bệnh nhân bao phủ lấy toàn bộ cơ thể nam tính nhất của người đàn ông. Sắc mặt hắn tái nhợt không chút huyết sắc, đầu lông mày nhíu chặt chưa từng giãn ra, đôi môi mỏng mím chặt lại mà khô khốc đến đáng thương, gò má cao cũng theo sức khỏe yếu ớt mà trắng bệch, quanh trán được quấn một băng vải trắng vòng quanh, lờ mờ vẫn còn thấy được máu đỏ tươi đã được khử trùng sạch sẽ.
Trên cổ tay người đàn ông gắn kim tiêm đâm vào da thịt, từ bình dịch trên đầu truyền đến từng giọt nước vào cơ thể yếu ớt của hắn.
Trong phòng bệnh còn có một người đàn ông xấp xỉ tuổi của Lục Sát đang nằm trên giường bệnh, bên cạnh anh còn có bác sĩ và một vài y tá đang làm kiểm tra bao quát cho Lục Sát.
Nhìn thấy bộ dạng của hắn bây giờ không khác gì một xác chết tĩnh lặng nằm trên giường, Nam Yên Bắc khẽ thở dài một hơi não nề, hỏi vị bác sĩ bên cạnh: “Cậu ấy khi nào thì tỉnh lại? Đã hôn mê ba ngày rồi...”
Vị bác sĩ mở ra một tập tài liệu đưa tới cho Nam Yên Bắc, anh nhận lấy rồi xem xét nhíu mày, bên trong là tình trạng sức khỏe và một số di chứng có thể để lại sau tai nạn của Lục Sát, ông thành thật nói: “Bệnh nhân do bị va đập vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tinh/3054695/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.