Trong trí tưởng tượng của Lục Sát, người con gái hắn yêu nhất là người phụ nữ xinh đẹp nhất mà hắn từng gặp, mỗi đường nét ngũ hay mỗi nụ cười đều rực rỡ và đẹp đẽ hơn cả ánh sáng chói chang của mặt trời, một vẻ đẹp của sự thuần khiết và mộng ảo khiến hắn đắm chìm trong vẻ đẹp đó.
Nhưng mà...
Hôm nay, người con gái ngồi trên chiếc xích đu kia đã thay đổi, tuy vẫn là gương mặt xinh đẹp như bốn năm trước đó, vẫn là một thân hình nhỏ nhắn nhưng ẩn sau bộ quần áo là một cơ thể có đường cong gợi cảm đã từng cùng hắn triền miên. Nhưng vẻ ngoài hiện taj của cô khiến Lục Sát cảm thấy có một sự xa lạ như người dưng nước lã, nếu như không ghi khắc hình bóng của cô trong đầu thì chắc chắn hắn sẽ không nhận ra cô.
Bây giờ, cô gái đang mặc trên người một chiếc váy máu trắng dài tới mắt cá chân, che lấp đi thân hình nóng bỏng ở bên trong, lúc này đây cô mặc trên người chiếc váy trắng đơn giản đó nhưng lại càng tôn lên sự xinh đẹp không phai theo năm tháng và càng toát ra một sự quyến rũ lạ thường. Mái tóc màu đen ngắn xỏa ngang vai như bốn năm trước giờ đây đã thành mái tóc màu khói hồng nhạt được uốn gợn sóng dập dìu dài đến nửa lưng, nửa khuôn mặt đã được một mạng che mặt theo kiểu cổ trang thời xa xưa, chỉ để lại một đôi mắt. Điều khiến trái tim Lục Sát nhói lên một nhịp là, khi nhìn vào đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tinh/3054670/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.