Toàn thân Lục Sát chợt cứng đờ, hắn cảm nhận nơi bả vai dòng chất lỏng nóng bỏng đang càng ngày túa ra nhiều hơn nữa, đôi mắt thâm thúy của hắn chợt lóe lên một tia đớn đau. Lục Sát nâng mắt nhìn gương mặt tái nhợt của Hàn Khiết Tình, lại nhìn xuống một cây kim loại có đầu nhọn hoắt còn đang đọng lại máu trên tay của cô, trái tim hắn như bị bóp nghẹt lấy.
Ý thức của Lục Sát sau giây phút ngỡ ngàng liền được khôi phục trở lại, hắn đã nhận ra vừa rồi vì Hàn Khiết Tình muốn thoát khỏi vòng tay hắn cô đã lấy một cây kim loại từ đâu đó đâm vào bả vai hắn, tuy vết thương không sâu nhưng đầu kim loại lại nhọn hoắt nên vẫn khiến máu túa ra không ngừng. Vậy mà dù vết thương có đang chảy máu Lục Sát cũng chả thấy đau đớn bằng trái tim hắn, hắn nhìn Hàn Khiết Tình bằng một đôi mắt tuyệt vọng: “Em thật sự chán ghét anh như vậy sao? Thà dùng kim loại nhọn hoắt đâm anh cũng chẳng muốn anh ôm em?”
Khi đôi mắt trầm lặng của Hàn Khiết Tình nhìn vào ánh mắt tuyệt vọng của Lục Sát trái tim cô nhói lên một tầng đau đớn, cô duy trì nụ cười lạnh trên môi mà chậm rãi cất tiếng khàn khàn: “Đâm anh một nhát thì thế nào? Có thể bù đắp lại được bao nhiêu sự tổn thương tôi không? Đúng vậy, thà đâm anh tôi cũng chẳng muốn anh chạm vào tôi, cứ hễ nghĩ tới anh là bao nhiêu sự đau khổ đều ùa về trong kí ức tôi...”
Đối diện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tinh/3054663/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.