*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiếng người trong thôn vẫn chưa dứt, nghe giống như thọc vào tổ ong vò vẽ, ong ong không ngừng. Một vài thanh âm chói tai đột nhiên vút lên ——
“Quỷ điểu kìa! Quỷ điểu đến kìa ——”
“Sao quỷ điểu lại đến thôn chúng ta, chẳng lẽ là ai rước xúi quẩy?”
“Toi rồi toi rồi, sắp chết người rồi a a a a ——”
“Chết người thì chưa đến mức, nhưng chắc chắn sẽ gặp phải tai họa gì đó!”
Cái gọi là quỷ điểu cũng không phải vật hiếm lạ gì, mà chính là con hắc điểu quanh năm làm tổ trong núi Bá Ki, có vẻ là được Huyền Mẫn nuôi dưỡng kia. Có lẽ vì suốt ngày ở trong sương mù nồng đậm trên núi Bá Ki kêu la om sòm, tiếng kêu lại độc đáo khác biệt như thế, cho nên mới bị dân chúng ở thôn xóm dưới chân núi yêu ma hóa lên.
Như thể con hắc điểu kia là sao chổi mọc cánh, nó bay thêm mấy vòng, người trong thôn đều như gặp phải tai ương.
“Aiiiii ——” Tiếng thở dài xa xăm lại vang lên, Tiết Nhàn nghe mà khóe miệng giật giật. Tiếng thở dài này với người khác thì có lẽ là hơi đáng sợ, nhưng với y mà nói thì cũng chẳng đến mức ấy, dù sao thời điểm y tuyên dâm, tiếng thở dài này xuyên qua tầng tầng sương mù, vẫn kẻ xướng người họa với tiếng thở dốc của y.
Thế này liền có chút lúng túng.
Tiết Nhàn vừa nghe thấy âm thanh này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tien-tham-khe/471282/quyen-4-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.