*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
“Khụ khụ ——” Thạch Đầu Trương bị gió lạnh táp vào, liên tục ho khan mấy tiếng. Hắn cau mày đưa một tay che miệng mũi, một tay phẩy phẩy trước mặt, nói thầm: “Mùi gì vậy? Hình như là mùi thuốc, còn xen lẫn một ít mùi khác nữa……. giống như thứ gì mọc mốc vậy.” 
“Thuốc mới trộn với một ít cặn thuốc mốc, chính là mùi này.” Giang Thế Ninh giải thích, hắn không che mũi, dù sao thứ mùi này với hắn chỉ thoang thoảng nhàn nhạt thôi —— 
Phía sau y đường Giang gia có vài cái lò lửa nhỏ, mỗi ngày từ sớm đến tối đều ùng ục nấu thuốc, mùi thuốc mới quanh năm chẳng tiêu tan. Mà tháng tư hàng năm mưa dầm dai dẳng, cặn thuốc buổi sáng đổ ra sau cửa, buổi tối khi dọn dẹp liền tỏa ra một thứ mùi mục nát nhàn nhạt. Cho nên hỗn hợp hai thứ này, đối với Giang Thế Ninh, cũng không khó nhận ra. 
Nhưng y đường Giang gia lớn cỡ nào, huyện Thanh Bình này lại lớn cỡ nào? Muốn vừa mở cổng thành liền tỏa ra thứ mùi này, ở phụ cận nơi này ít nhất cũng phải có hơn mười hộ gia đình đồng thời sắc thuốc, đổ cặn. 
Có nhiều người đồng thời sinh bệnh như vậy sao? 
Mọi người đột nhiên có chút dự cảm chẳng mấy tốt lành…… 
Giang Thế Ninh biến sắc, cất bước muốn đi vào thành. Ai ngờ mọi người mới vừa đi được hai bước, vài binh lính thủ thành liền “Xoẹt” tiến lên, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tien-tham-khe/471257/quyen-3-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.