Thân sinh ra bởi xác thây
Tâm này so với cỏ cây tương đồng
Có ngờ một thoáng động lòng
Trăm hoa đua nở má hồng hây hây.
Tim kia đau mãi như vầy
Hỏi chàng, sơn thánh, chẳng hay bệnh gì?
Lạc dân ở biên giới Tây Âu – Văn Lang cả mấy tuần trăng nay, quả thật nhộn nhịp còn hơn trẩy hội.
Các chiềng, chạ, bản, mường trong vòng mấy trăm dặm vùng này, ngườita truyền tai nhau, bản Lán xuất hiện tiên nữ, da trắng tựa bạch ngọcnúi Tản, tóc mượt hệt tơ tằm xứ Bách, sắc đẹp còn muôn phần vượt xađương kim mỵ nương Tiên Dung của hoàng triều Văn Lang.
Con người thuở hoang sơ bản tính đơn thuần, vì vậy nghe đến tiên nữ,lập tức nô nức kéo nhau đi xem, mặc cho tin đồn bản Lán sắp bị thủythánh phương Nam dấy binh đi đánh, đến đó tất vạ lây máu đổ. Dao Sùngnhìn từng tốp người tụ năm tụ bảy quanh bản – nam thì mặt mày phấn khởi, tay ôm trầu cau, tay xách gà vịt; nữ thì quần quần áo áo, đầu giắt trâm đồng, lưng thắt đai thêu lả lướt – mà không khỏi thở dài.
Quả thật ứng với câu “thấy sắc quên mạng” mà!
Trưởng bản nhìn cảnh tượng này cũng chỉ biết than trời, đem giấu LạcCơ cho khuất mắt chúng dân. Song ông lo một lại chẳng tính đến hai, cóngờ cái vị sơn thánh cao cao tại thượng kia cũng thu hút ong ruồi hệtnhư mật mía. Lạc nam lạc nữ vào đánh tiếng Lạc Cơ không thành, chuyểnsang hỏi cưới sơn thánh. Nguyễn Tuấn vốn đã đen mặt giải quyết mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-thoai-van-lang/2361715/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.