Trước kia khi Lâm Hề nhìn thấy Quý Nhiên, luôn tránh ở cHỗ tối trộm nhìnanh ta, mấy lần gần đây không biết là do may mắn hay là xui xẻo, mỗi lần nHìnthấy anh ta thì luôn có chuyện kỳ lạ xảy ra, nhớ tới cảm giác tiếp xúc ấm mềmtrên trán ngày ấy, Lâm Hề hơi Hơi đỏ mặt cúi thấp đầu xuống: “A… tHật trùnghợp.”
Ngược lại Quý Nhiên mỉm cười rất tự nhiên: “Đến mua sách à?”
Chạm đến túi tiền khô quắt của mình, Lâm Hề xấu hổ cười: “À… ừ, mình đếnxem thôi.”
“Vậy Hôm nay bạn cứ xem thoải mái, ngày mai nơi này đã không buôn bán nữa.”
Lâm Hề ngẩn ngơ: “Vì sao?”
“Mấy ngày nay mình tham gia một cuộc đua, ban ngày trong tiệm cũng không cóai trông giùm, quảng cáo tuyển người quản lý đã dán mấy ngày rồi mà chẳng thấyai nhận lời, không còn cách nào, đành phải không kinh doanh trong vài ngày.”
“Đây là tiệm của bạn à?” Tuy rằng Lâm Hề thầm mến Quý Nhiên ba năm, nhưngcô chẳng có mấy nhân duyên, chẳng giỏi tám chuyện trong trường học, tính cáchcũng tự ti không chủ động, trong ba năm này lúc chạm mặt cũng chỉ dám trộm nhìnQuý Nhiên, căn bản không biết cuộc sống cụ thể của anh ta thế nào, nhưng cô biếtanh ta khá dịu dàng, điểm này đủ để cho cô động lòng.
Anh ta giống như đang nói đùa: “Ừ, nhàn rỗi không có việc gì liền mở tiệmsách nhỏ này, đúng lúc nơi này thanh tĩnh, lúc cuối năm cũng chẳng cần đến thưviện tranh chỗ ngồi với người khác.”
Lâm Hề nhìn xung quanh, mới phát Hiện trong tiệm sách này có rất nhiều sáchthuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-the/46210/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.