Trong hình ảnh thế giới kia do tinh thạch màu vàng phóng ra, Lâm Hề với đôimắt có quầng thâm đang ngồi gõ bàn phím, tơ máu trong mắt nhiều đến mức dườngnhư khiến cho Vô Song phẫn nộ.
Cô gái này… làm như mình có sức lực như bọn động vật vậy, nhanh chóng vềnha ngủ đi! Nỗi lòng của anh vừa động, chỉ thấy hình ảnh bỗng nhiên dao độngnhư là bị một bàn tay vô hình kéo ra xa, một con đường màu đen lại xuất hiệnngay trước mắt Vô Song, Vô Song nhớ rõ khí tức trên con đường này, là lúc SongKhông Chi Tâm mở ra con đường nối thông giữa hai thế giới mới có khí tức đó.
Vô Song trừng mắt nhìn, có chút không dám tin mà bước từng bước về phíatrước, đột nhiên, tựa như có gì đó giữ chặt lấy cổ chân anh, dường như có cơngió cuốn lấy, đẩy anh về hình hảnh của thế giới kia. Vô Song quay đầu lại, cáibàn trong tẩm điện Hắc Thạch càng ngày càng xa, mà ánh sáng đến từ thế giới kiacàng ngày càng chiếu rọi mãnh liệt trên gương mặt anh, chói mắt đến lóa mờ.
Luồng sáng chợt lóe lên rồi biến mất, trong tẩm điện Hắc Thạch ánh nến sángbừng lại chẳng còn bóng người, cửa đá bị mở ra từ bên ngoài, Tứ Ly đang cầm mộtđống văn kiện đi tới, nhưng thấy không có ai ở trong phòng, Tứ Ly buồn rầu thởdài: “Thật sự làm cho người ta đau đầu, hơn nửa đêm lại chạy đi rình con gái.”Nói xong, anh ta lại bất đắc dĩ ôm văn kiện trở về.
Ánh nắng thình linh chiếu rọi làm cho Vô Song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-the/2994639/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.