“Mạnh mẽ lên, về sau sẽ còngặp những chuyện phức tạp hơn bây giờ rất nhiều, cho nên từ giờ trở đi phải dầnhọc cách để mạnh mẽ lên.”
Trong ngực có thứ gì đó ấm ápnảy lên, trong khoảng không gian mờ mịt cô như nhìn thấy khuôn mặt tươi cười ônhòa của người bác sĩ mặc áo trắng, ông ta xoa đầu cô, sau đó xoay người rời đi,phía sau là âm thanh cha mẹ: “Mấy ngày này thật sự cảm ơn ngài, cảm ơn ngài đãchữa bệnh cho con gái của chúng tôi, cảm ơn.”
Sau ngày đó, trên người côbắt đầu chậm rãi xuất hiện những vết thương kỳ lạ, trí nhớ trước kia của côcàng ngày càng mơ hồ. Cô vẫn nghĩ những chuyện này là do ngày đó mình còn quánhỏ nên không nhớ được, thì ra…
“Song Không Chi Tâm…”
“Tỉnh rồi à?”
Giọng nam nhân trầm ổn chín chắn vang lên đánh thức thần trí Lâm Hề, cô mởmắt, gương mặt người trước mắt này cùng gương mặt vị bác sĩ trong mơ chồng lênnhau, Lâm Hề hít vào một ngụm khí lạnh: “Mộc Thư tôn giả!” Cô giật mình nhớ lạichuyện trước kia, nhìn trái phải, phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giườngđá màu đen, cơ thể không thể động đậy. Trong lòng cô kinh hãi. “Vô Song đâu?”
Mộc Thư nhẹ nhàng cười: “Đừng lo lắng, trước khi Song nhi tìm tới đây, đảmbảo cô sẽ không sao.”
“Đây là đâu?” Nền đá vừa lạnh vừa cứng khiến Lâm Hề không thoải mái cộngthêm khung cảnh lạ lẫm xung quanh càng làm lòng cô bất an. “Rốt cuộc ông muốnlàm gì?”
Mộc Thư lẳng lặng nhìn Lâm Hề một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-the/2994629/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.