- Thứ anh sợ nhất trên đời… chính là tai nạn bất ngờ -
.
“Cái gì kia?” Thiên bất chợt lẩm bẩm trong miệng.
“Sao vậy?”
“Cái đó… quào! Đẹp quá!” Thiên lại tiếp tục tự cảm thán chuyện gì đó.
Lạ lùng, Hạ An cô biết cậu bạn này cũng kha khá thời gian, nhưng cũng chưa bao giờ nghĩ cậu ta lại thích nói chuyện một mình như vậy.
Hạ An nhìn theo về phía trước.
Đến nhà rồi.
Có điều… tại sao đằng trước nhà cô lại có một chiếc xe hơi màu trắng to đùng thế kia? Ai lại vô ý vô tứ đậu ngay trước cửa nhà người khác như thế?
Thì ra thứ mà Thiên tấm tắc khen nãy giờ chính là chiếc xe này. Hạ An không ngạc nhiên rằng giữa đoạn đường có phần tối thì chiếc xe này lại nổi bật và thu hút tầm nhìn như vậy.
Dường như cảm nhận được xe của Thiên đang hướng về phía mình , người trong xe liền bật sáng đèn xe lên làm cả hai đứa chói hết cả mắt.
Hạ An vừa tháo mũ bảo hiểm bước xuống, chưa kịp hỏi chuyện cái người đậu xe bất lịch sự kia thì chuông điện thoại cô bỗng reo lên.
Là anh ta… cô có chút rung rung khi ấn nhận cuộc gọi.
Đầu dây bên kia vang lên một tiếng thở dài, sau đó giọng nói quen thuộc của người con trai ấy lại cất lên một cách nặng nề:
“Tại sao em lại trốn anh?”
“Ai đó? Tắt đèn pha dùm cái đi!”
Thiên một tay che mắt một bên lớn tiếng nói với người đang đậu xe phía đối diện. Có điều hình như anh ta không hề để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-thanh/1073615/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.