(13)
Sau khi có được phương thức liên lạc của anh, tôi chính thức theo đuổi Chương Thanh Đàm.
Thực sự giống như lời anh nói, anh không phải là một người đàn ông có thể mang lại sự hứng thú tốt.
Gửi cho anh hơn mười tin nhắn, anh có thể trả lời một tin đã là tốt lắm rồi.
Mời vài lần, từ chối vài lần, tất cả lý do đều là phải tăng ca ở trong bệnh viện.
Nếu không phải đã gặp được anh ở trong thực tại từ trước, thì tôi sẽ cho rằng bản thân đã ảo tưởng rồi, gì mà hội chứng tự ngược ảo tưởng.
Có điều anh cũng không mãi tỏ ra lạnh nhạt với tôi, vài lần rảnh rỗi, anh cũng có thể trò chuyện vài câu với tôi.
Mặc dù tôi gửi mười tin nhắn anh mới trả lời một cái.
Một hôm tôi mời anh ăn cơm tối, anh đồng ý, nhưng sau đó lại lỡ hẹn bởi vì một ca phẫu thuật.
Ban đêm khi tôi chìm trong giấc ngủ, anh gửi cho tôi một tin nhắn.
Hôm sau nhận được điện thoại của anh, anh giải thích với tôi tại sao lại lỡ hẹn, tôi vừa mới ngủ dậy, đầy óc còn chưa tỉnh táo.
"Em khoẻ không?" Anh hỏi
"Không khoẻ lắm." Tôi hít hít mũi, "Em rất khó chịu."
Hôm đó tôi phát sốt, đầu váng mắt hoa, bởi vậy cả cơ thể đều không thoải mái.
Chương Thanh Đàm hiểu sai ý, cho rằng tôi uỷ khuất trong lòng, anh yên lặng một lúc lâu, sau đó mới nói: "Thực sự xin lỗi, sau này chúng ta không nên liên lạc nữa."
Mũi tôi đau xót, lập tức oà khóc lớn.
Tôi vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tam-dung-luc/399052/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.