Thừa Xuân nhanh chống ngồi vào chỗ mình. Cô liên tục hối thợ trang điểm nhanh tay giúp cô để còn kịp cảnh quay. Thừa Xuân đã đi trễ, nay lại còn trễ nải nữa thì không biết Trương Ác Ma sẽ xử cô thành thứ gì nữa đây.
Thừa Xuân nhìn hình ảnh mình trong gương, từng lớp son phấn được phủ lên gương mặt xinh đẹp. Một hình ảnh khiến Thừa Xuân cảm thấy thật xa lạ, cô tự hỏi đây có phải cô nữa hay không? Cũng đã từ rất lâu Thừa Xuân đã không được nhìn ngắm mình qua gương với sự kiêu sa thế này. Bởi lẽ sau khi kết hôn với Tần Khang, Thừa Xuân gần như biến mất khỏi giới giải trí, cô không còn xuất hiện ở bất cứ sự kiện nào nữa. Trong lòng của Thừa Xuân khi ấy chỉ có một điều để quan tâm đó là cùng Tần Khang xây dựng một gia đình hạnh phúc, chồng đi làm vợ ở nhà nội trợ chăm lo gia đình. Và cũng chính vì thế mà Thừa Xuân sẵn sàng bỏ ánh hào quang lui về mái ấm gia đình cô hằng mơ ước. Nhưng dường những điều nhỏ nhoi ấy cho dù cố đến mấy cô cũng không thực hiện được. Vì mọi cố gắng luôn chỉ từ một phía là cô, còn Tần Khang chẳng hề để tâm đến một chút nào. Anh luôn tỏ ra thờ ơ lạnh lùng và không ngừng có hành động tổn thương cô. Mà đỉnh điểm của sự tổn thương chính là ngày đông năm ấy.
Những kí ức mơ hồ ấy lại chợt ùa về, vết thương trong tim cô tưởng chừng đã lành lặn nay lại đang âm ỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-sang-co-xuan-ve-chang/2894712/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.