Thừa Xuân lấy điện thoại từ trong túi ra, cô nhấn số gọi cho Tiếu Tiếu. Sau vài tiếng rung chuông điện thoại được kết nối.
- Alo. Chị đang ở đâu thế?
Câu nói đầu tiên sau khi điện thoại được kết nối của Tiếu Tiếu có thanh âm đầy lo lắng. Thừa Xuân nghe cũng thật cảm thấy ấm lòng nhưng cũng chợt dâng lên ấm ức.
Thừa Xuân nói cho Tiếu Tiếu nghe địa chỉ đồng thời cô cũng thuật cho cậu nghe về những chuyện mà Tần Khang đã làm với cô.
Tiếu Tiêu nghe xong đã không kìm được mà chửi bậy trước những hành động ấy của Tần Khang. Nếu không lầm thì Thừa Xuân còn nghe thấy tiếng nghiến răng ken két. Hình ảnh của Tiếu Tiếu bé nhỏ sợ hãi trước Tần Khang vốn đã không còn mà đổi lại là sự căm phận với anh khi lại dám đối xử với người chị Thừa Xuân của cậu như vậy.
- Chị chờ em ở đây! Em sẽ lái xe đến ngay.
- Xe có chìa khóa đâu mà em lái được.
Thừa Xuân nghe Tiếu Tiếu nói, cô cảm giác hơi thắc mắc nên hỏi cậu.
- Chị có đưa cho em chìa dự phòng mà!
Vừa nói dứt câu Tiếu Tiếu đã cắt ngang điện thoại của cô. Cậu trong rất vội, vì cậu nghe đến nơi Thừa Xuân đang đứng là khu ngoài ô thành phố. Nên Tiếu Tiếu mặc niệm trong đầu cậu phải đến càng nhanh càng tốt.
Tiếng tút tút vang liên hồi làm Thừa Xuân thở dài một hơi. Cô nhìn chằm chằm điện thoại một cách vô thức trống rỗng. Thừa Xuân nhìn điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-sang-co-xuan-ve-chang/2894678/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.