Cảnh vật ven đường dần trở nên quen thuộc, Thừa Xuân chợt nhận ra đã gần đến nhà cô. Thoát khỏi sự trầm mặc và im lặng Thừa Xuân chủ động nói với Lưu Triết địa chỉ nhà cụ thể của cô.
Lưu Triết nghe xong chỉ " Ừ" một tiếng rồi thôi, không nói thêm gì.
Tốc độ xe dần giảm đi và chậm lại. Đôi tay Thừa Xuân ôm lấy vònh eo của Lưu Triết cũng từ đấy mà chợt buông lõng ra. Thừa Xuân ngồi thẳng người dậy, vì cô đã không cần phải nép vào người Lưu Triết để tránh gió.
Chiếc motor chầm chậm lướt nhẹ qua từng ngôi nhà san sát nhau tại trung tâm vùng ngoài ô. Cuối cùng cũng đến nhà của Thừa Xuân. Lưu Triết ngừng xe lại, chờ tiếng động cơ tắt đi Thừa Xuân mới cởi nón bảo hiểm ra.
Cô bước xuống xe, cầm nó bảo hiểm tiến về phía đầu xe. Sau đó đưa nón bảo hiểm lại cho Lưu Triết. Anh ta nhanh chóng đưa tay nhận lấy.
Thừa Xuân khẽ gật đầu.
- Cảm ơn anh.
Lưu Triết cũng đáp lại Thừa Xuân bằng cái gật đầu. Và sau đó anh ta nói lời khách sáo không có gì. Rồi lập tức nổ máy xe chạy đi.
Thừa Xuân định là sẽ trao đổi thông tin liên lạc với Lưu Triết để sau này có thể đền ơn cứu giúp cũng sẳn tiện nhờ anh ta dạy vài thế võ để cô phòng thân xong rồi cô mới sẽ nói lời tạm biệt. Thế nhưng chưa kịp trao đổi cái gì, cũng chưa kịp nói lời tạm biệt. Lưu Triết đã lái xe đi mất, chỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-sang-co-xuan-ve-chang/2894676/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.