Từ Cảnh Nguyên đã chờ trên đường cái, trước cửa chi nhánh Trung Nam từ sớm. 
Ông ta cân nhắc mãi, vẫn cảm thấy phải tự mình gõ chiêng dẹp đường cho trưởng phòng Lý mới được, dù sao nếu mình có thể phá được một, hai vụ án lớn thì mới có chút hy vọng được điều về thành phố. Về sai lầm mà trước kia phạm phải, ông ta tự nhận chỉ là thân bất do kỷ, phục tùng mệnh lệnh thôi, đâu thể tính là nghiêm trọng được, ngay cả tội chết cũng không tính. 
Nhưng không ngờ Lý Nhất Đình lại đến muộn một giờ, nếu là đến thăm chính quy đơn vị thì ông biết không nên tùy ý như đi đồn cảnh sát được, không nên đến quá sớm, nói không chừng, lãnh đạo của đơn vị vẫn còn đang mở cuộc họp giao ban thường kỳ buổi sáng, cho nên Lý Nhất Đình cảm thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy Từ Cảnh Nguyên đang chờ đợi ở ven đường, ông vốn hẹn Hứa Kinh Nam tới, không ngờ đồn trưởng lại tự mình đến đây, rõ ràng còn tới sớm hơn cả mình. 
Từ Cảnh Nguyên bước lên chào đón, Lý Nhất Đình đành phải chào lại: “Lão Từ, chỉ là chút việc nhỏ mà ông phải tự mình xuất chinh cơ à?” 
“Trưởng phòng nói đùa rồi, viện nghiên cứu dù sao cũng là đơn vị chính quy, cấp bậc không hề thấp. Ít ra thì tôi cũng từng giao tiếp với giám đốc Liễu mấy lần, để tôi dẫn ông vào thì có thể rút gọn được rất nhiều phiền toái đấy.” Lời ấy của Từ Cảnh Nguyên không phải là không có lý. 
Lý Nhất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2419009/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.