Sân trước viện nghiên cứu tương tự như những gì mà Hứa Kinh Nam đã miêu tả, cho nên Lý Nhất Đình không dừng lại quá lâu, chỉ bước nhanh vòng quanh sân một lượt, Vạn Vĩnh Khôn đi sát theo, tay nắm chặt tư liệu đơn giản về Mạnh Tiêu mà phòng hồ sơ cung cấp, Từ Cảnh Nguyên không tới, ông ta nói nơi này vừa nhỏ vừa dễ quen, mọi người cứ tự mình đi dạo.
Tuy rằng những gì Hứa Kinh Nam nói đều không sai, nhưng Lý Nhất Đình lại không phải là anh, ánh mắt của ông sắc bén hơn rất nhiều, nhanh chóng phát hiện ra một vài tình huống mà Hứa Kinh Nam không nói đến: Ông phát hiện có một vài ngôi nhà trệt đằng xa phía sau về hướng Đông Bắc của căn tin, mấy căn nhà đó cũng có bức tường màu trắng, tuy nói là nhà trệt, nhưng hiển nhiên cũng là bằng bê tông, nóc là mái bằng và chỉ có một tầng, ông đếm qua, tổng cộng có ba ngôi nhà trệt.
Trước nhà có một bãi đất trống rộng hai mươi mét vuông, hiện tại đang có một cái bàn nhỏ và một vài chiếc ghế tựa lưng bằng nhựa, trên bàn còn có một bộ trà cụ, sát cạnh còn dựng một chiếc ô to che nắng mưa, xem ra mấy khu nhà trệt ấy có người ở. Bên rìa đất trống có một ao cá, rộng khoảng sáu hoặc bảy trăm mét vuông, nước không sâu và trong trẻo, hoàn toàn có thể nhìn thấy tận đáy. Hứa Kinh Nam sở dĩ không chú ý tới mấy khu nhà trệt đó, cũng không nhìn thấy ao cá này là bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2419008/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.