Sự im lặng kéo dài rất lâu.
Cuối cùng, đội trưởng Ngô mới mở miệng nói: “Tôi không quan tâm các ông là cảnh sát tới từ đâu, nói chuyện thì chung quy vẫn phải có bằng chứng cụ thể. Nếu không thì đừng có đứng đây nói năng ba hoa, nếu không thì tôi sẽ báo cảnh sát đó.”
Hứa Kinh Nam cười, nói: “Chúng tôi chính là cảnh sát, anh báo cảnh sát với ai?”
Đội trưởng Ngô giận dữ, lạnh lùng nói: “Lần trước tôi không tra giấy chứng nhận của các ông, hiện giờ tôi vô cùng nghi ngờ thân phận thật sự của các ông, chẳng lẽ các ông đến là để dọa dẫm tôi? Vậy tôi có thể nói cho các ông biết, con người tôi cũng không phải là dạng dễ bị dọa đâu.”
Trần Thiên Vũ thản nhiên nói: “Tử Thần, em đưa giấy chứng nhận cho vị đội trưởng Ngô này xem thử đi.”
Lưu Tử Thần sững sờ, chị có giấy chứng nhận gì đâu, người nên đưa giấy chứng nhận nên là Hứa Kinh Nam mới đúng chứ.
Trần Thiên Vũ nói tiếp: “Hoặc là em bảo đội trưởng Ngô cho em xem thẻ căn cước của cậu ta cũng được.”
Bảo đội trưởng Ngô cho chị xem thẻ căn cước sao? Chị nghi ngờ đưa mắt nhìn Trần Thiên Vũ một cái.
Đột nhiên, chị nhìn thấy nụ cười xấu xa, hiểm ác nhất trong đôi mắt của hai người đàn ông này, cuối cùng thì chị cũng bật cười.
“Đội trưởng Ngô à, tôi thấy hôm nay anh thật sự gặp xui xẻo rồi.” Chị nhẹ nhàng nói.
***
Đội trưởng Ngô có vẻ không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2418949/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.