Bà chủ lại đi ra ngoài chơi mạt chược, A Mạn hôm nay ngẫu nhiên phát hiện ra một quyển sách hay, bất giác khiến giờ đóng cửa muộn hơn mọi ngày rất nhiều, khi cô định thần lại thì đã gần tám giờ tối, nhưng cô vẫn không chút hoang mang mà quét tước cửa hàng sạch sẽ, sửa sang lại đồ dùng làm việc rồi mới yên tâm mà đóng cửa hàng lại.
Khương Hoa tất nhiên không xuất hiện, ông chủ Kim hôm nay hình như cũng bận rộn đến mức không có thời gian để ý tới cô, nhưng đây cũng không phải lần đầu tiên A Mạn chủ động tăng ca, tất cả mọi người cũng dần tập mãi thành thói quen.
Chẳng qua hôm nay hình như thật sự quá muộn, sắc trời đã hoàn toàn tối đen, ánh trăng cũng không thấy bóng dáng, trên bầu trời phủ kín mây đen, có dấu hiệu báo trời sắp mưa.
A Mạn ngẩng đầu nhìn không trung trên đỉnh đầu, cũng may là vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy một, hai ngôi sao đang lóe sáng. Nhà cô ở khu Nam Hạ Trang, đường xá không tính là xa, nhưng cũng phải bảy, tám cây số, nhưng bình thường cô không có thói quen đi xe điện, cho nên hôm nay vẫn đứng ở trạm xe buýt để chờ đợi như mọi ngày.
Có thể hôm nay phải đợi chuyến xe buýt cuối cùng rồi, cô nghĩ.
Ước chừng hơn hai mươi phút sau, chiếc xe buýt đường bốn mới chậm rãi lái vào trạm, người trên xe không nhiều lắm, chuyến xe cuối ngày luôn như thế, cô lấy ra vé xe buýt nhẹ nhàng quẹt một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2418928/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.