Người đàn ông mặt đen tên là Hà Tất này bị thương cũng không nặng, lực bắn của khẩu súng tự chế này không mạnh, độ chính xác cũng không tốt, viên đạn chẳng phải loại hình được chế tạo hàng loạt, rốt cuộc thì vận may của anh ta đúng là không tệ, những mảnh đạn vỡ chỉ bắn trúng dưới xương sườn trái của anh ta. Chẳng qua, vết thương lần trước của anh ta vẫn chưa khỏi hẳn, lần này lại bị bắn trúng, sức khỏe vốn đang yếu nên không thể chịu nổi.
Vạn Vĩnh Khôn đưa người được cứu lần thứ hai này về chỗ ở, vì anh vốn xuất thân là thợ săn nên có kinh nghiệm trong việc xử lý những vết thương như thế này. Vì không muốn gây kinh động tới cảnh sát nên anh đã tự xử lý ổn thỏa cho người này bằng cách băng bó bằng vải sạch. Nhưng đúng là người này mạng lớn, nếu mảnh đạn chếch sang bên phải một chút nữa thì e rằng sẽ mất mạng tại chỗ.
Đoàn người Lý Nhất Đình cũng đã kiểm tra vết thương của anh ta, đều cho rằng không có gì đáng ngại, chờ anh ta tự tỉnh lại là được.
Ngày thứ ba, Hà Tất tỉnh lại, yêu cầu đầu tiên là uống nước, Vạn Vĩnh Khôn đang trông ở bên nên vội vàng bưng cốc nước ở bàn bên cạnh tới. Từ tận đáy lòng, anh rất thưởng thức người này, nhiều năm nay, có thể đây là người đồng lứa duy nhất mà anh thưởng thức. Thế nên mấy ngày mấy đêm này, hầu như anh đều tự mình chăm sóc, lúc này thấy Hà Tất đã không có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2418926/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.