Vết thương của Bách Vị Bích cuối cùng cũng lành lặn, bây giờ nếu muốn cử động bình thường thì xem ra không thành vấn đề.
Đối với đảo Loan Nguyệt, thật ra anh ta không hiểu biết nhiều, nếu không phải anh ta và A Hải bỗng dưng kết thù từ hồi ở trong đơn vị, anh ta gần như không ra cửa bao giờ, dù sao thì nếu đi ra ngoài cũng chẳng có chuyện gì để làm, còn không bằng ngồi trong ký túc xá đọc sách, nghe âm nhạc. Nhưng bây giờ mình lại tình cờ bị cuốn vào cuộc phân tranh trên đảo Loan Nguyệt, còn kích thích cả sự nhiệt tình vô hạn vốn đã bị chôn sâu nhiều năm trong lòng trạch nam* này. Nếu nói trong lòng mỗi người phụ nữ đều có một nàng công chúa, thế thì trong lòng từng người đàn ông đều có một giấc mơ đại hiệp.
* Trạch nam: ý nói những người đàn ông hay ru rú ở nhà.
Về cái chết của đại ca Tiêu của bang HN, thật ra thì anh ta cũng có hoài nghi, chuyện này nói đến cùng chỉ biết được qua cái tên Hổ Tử kia nói cho Quách Kiệt. Lúc ấy, anh ta nghe xong cũng không nghĩ kĩ, mình bị bọn chúng hành hạ thê thảm như vậy, nên đầu óc non trẻ nháy mắt đã bị tin tức tốt thình lình xảy ra này bao trùm. Bây giờ mới ngẫm lại, đại ca Tiêu xưa nay vốn luôn giảo hoạt, không ai không biết cả, một kẻ giảo hoạt mà lại kết thúc một cách thảm đạm như vậy sao? Bệnh cũ tái phát? Bệnh cũ tái phát chỉ có thể xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2418878/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.