Bách Vị Bích bị động tĩnh ở ven đường làm cho hoảng sợ, trong bụi cỏ có tiếng sột soạt, hình như có loài động vật nào đó làm người ta sợ hãi đang di chuyển, dù cẩn thận dò xét kiểm tra nhưng vẫn không thấy bóng dáng đâu, có lẽ là con rắn nhỏ nào đó, nên anh ta không để ý tới nữa.
Bây giờ sức khỏe của anh ta đã dần bình phục lại, cho nên việc lên núi cũng không quá khó khăn, tuy rằng nghe đồn bang HN đã bị giải tán, nhưng khi đến gần hang ổ của bang HN trong truyền thuyết, lòng anh ta vẫn còn sợ hãi. Anh ta vẫn còn nhớ rõ ánh dao liều mạng bổ xuống người mình và vô số máu tươi phun ra tung toé, chỉ sợ cả đời này cũng khó có thể ma diệt đoạn trí nhớ ấy.
Nhưng bây giờ phải đi tìm Tiểu Lâm, anh ta thật sự không nghĩ ra còn có con đường nào khác, sau khi lên núi, anh ta chỉ có thể trốn trong bụi cây xa xa để quan sát động tĩnh bên trong quán trọ Vui Vẻ. Anh ta vừa hy vọng nhìn thấy Tiểu Lâm, lại sợ nhìn thấy Tiểu Lâm, tâm lý này thực sự mâu thuẫn, nếu Tiểu Lâm và A Hải thật sự thành đôi thì mình là gì chứ.
Là kẻ ngốc hay sao? Chẳng lẽ mấy bà tám ở tiệm cắt tóc đó nói đúng.
Cũng may mà anh ta quan sát hồi lâu vẫn không phát hiện quán trọ Vui Vẻ có động tĩnh gì, dường như người ở bên trong đều đã chết hết vậy. Lúc này, Bách Vị Bích cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2418876/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.