Kim Hoán Chiêu tuyệt đối không ngờ Trần Thiên Vũ lại nghi ngờ động cơ của mình, chuyện này như sấm sét giữa trời quang vậy, khiến anh ta bị cháy thành một khúc gỗ đen sì ngay tại chỗ. Chén trà vốn không quá nóng nhưng lại khiến anh ta bị phỏng tay, đến khi độ nóng của chén trà bị lòng bàn tay hấp thu hết, Kim Hoán Chiêu mới run rẩy đặt chén trà xuống, lau mồ hôi lạnh trên trán.
“Xin hỏi ngài thám tử căn cứ vào đâu lại đưa ra kết luận như vậy?” Kim Hoán Chiêu không dám lại gọi ông là anh Vũ nữa, từ trước tới nay, mỗi khi đối mặt với người này, anh ta chưa bao giờ nhìn thấu được cả, Lưu Tử Thần yên lặng ngồi bên cạnh uống trà, chuyện nên làm bây giờ là ngồi yên quan sát; nhiều năm trôi qua, chị đã không còn lạ gì với những thủ đoạn của Trần Thiên Vũ nữa, nói đến điều này mới biết, đôi khi ông đúng là có thể dụ ra được vài chuyện đấy.
Trần Thiên Vũ vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh, chỉ lạnh nhạt nói: “Đại ca Tiêu và Hứa Văn Dũng của đảo Loan Nguyệt đều đã bị sát hại rồi, cậu có biết không?”
“Chuyện Hứa Văn Dũng chết thì tôi biết, còn đại ca Tiêu thì không phải do phát bệnh dẫn tới mất mạng sao? Thật ra, giờ nghĩ lại cũng thấy rất khả nghi, đại ca Tiêu mắc bệnh khi nào chứ? Ừm, rốt cuộc là ai muốn giết họ chứ... Thật kỳ lạ.” Kim Hoán Chiêu cũng bắt đầu suy tư.
Lưu Tử Thần đồng ý, nói: “Kẻ giết bọn họ nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2418841/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.