Hiếm khi Trần Thiên Vũ mời Lưu Tử Thần đi dạo khắp nơi trên đảo Loan Nguyệt, còn nói chắc nịch rằng sẽ có niềm vui bất ngờ cho chị.
Lưu Tử Thần hơi nghi ngờ, chị không biết người này lại muốn làm gì, nhưng quả thật hôm nay rất rảnh rỗi, đi dạo một chút cũng tốt. Trần Thiên Vũ đề nghị tới đường Cao Phổ mua chút quà cho chị, chuyện này khiến Lưu Tử Thần rất vui. Đúng vậy, đã nhiều năm trôi qua, Thiên Vũ đã từng tặng cho mình cái gì chưa? Lúc quy ẩn ở thôn núi, nếu không phải là mấy đóa hoa dại không tên ven đường thì là mấy cọng cỏ đuôi chó lông xù, không thì là một cái nhẫn bằng cỏ xanh mướt, chẳng có món quà nào ra dáng cả; hì hì, nhưng tất nhiên chị vẫn rất thích những món quà đó. Đường Cao Phổ toàn bán đồ lưu niệm, không lẽ Thiên Vũ muốn mua đồ mỹ nghệ cho mình sao? Trong lúc chị còn đang mơ mộng thì Trần Thiên Vũ đã móc hai mươi đồng ra mua hai cái huy hiệu hình bầu dục, đồng thời cũng thuận tay đưa cho Lưu Tử Thần một cái.
Lưu Tử Thần suýt chút nữa đã tức điên lên rồi, hừ, em không muốn cái này! Chẳng phải vật gì may mắn cả.
Trần Thiên Vũ lúng túng cười, nói: “Em cứ cầm cái này đi, lát nữa anh sẽ mua thứ khác cho em...” Lưu Tử Thần nghi ngờ nhìn ông, không biết ông đang nói thật hay dối.
“Vậy phải nói trước là mua cái gì đã, em mới nghĩ xem sao.” Chị không đưa tay ra mà cười nhạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2418839/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.