Trần Thiên Vũ lúc này rất cẩn thận, dù cực kỳ kinh hoảng nhưng vẫn dùng điện thoại di động chụp ảnh con cá kia lại, sau đó chia sẻ cho mọi người của Bắc Đình để họ cùng xem con cá kỳ lạ này, không ngoài dự đoán, không ai có thể nói ra rốt cuộc loài cá này là thần thánh phương nào; bọn họ không hỏi thủy thủ của Lê Sa Hào, tránh gây ra khủng hoảng không cần thiết, huống chi con cá này chỉ có bề ngoài trông khá hung ác chứ không có tính uy hiếp thực chất nào.
Chẳng qua, trong lòng Trần Thiên Vũ đột nhiên cảm thấy bất an khó nói, đúng vậy, Bắc Đình dẫn theo khá nhiều cảnh sát biển, lực lượng cảnh sát đến Tam giác Rồng để tra xét vụ án chứ không phải để du sơn ngoạn thủy, bình tĩnh như thế vừa là chuyện tốt cũng là chuyện xấu, nếu hành trình ba tháng này hoàn toàn êm ả thì ý nghĩa của việc này ở đâu?
Lý Nhất Đình và Khang Thoa không hề nhàn rỗi, còn tiến hành tra xét cả chiếc tàu hàng Lê Sa Hào thật cẩn thận, bởi vì vài ngày gần đây từ khi tiếp cận khu vực Tam giác Rồng, tình hình trên biển bỗng tốt đẹp lên, cho nên bọn họ cũng lấy lại được chút sức lực, không mệt mỏi giống như lúc mới ra biển nữa. Trí nhớ kinh người và năng lực quan sát tỉ mỉ của Khang Thoa lại phát huy tác dụng, bọn họ không tất yếu phải thường xuyên ra vào chiếc tàu thân rộng thể to, nhiều khoang phức tạp này, tiết kiệm được không ít sức lực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417588/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.