Từ khi Lý Nhất Đình một mình lên đảo Quan Cẩm đã được năm, sáu ngày, đoàn người Cù Nghi Huy rất tuân thủ quy tắc, sau khi toàn bộ thành viên tập trung lại, họ vẫn ở trong khách sạn, không hề đi đâu cả, đương nhiên là bọn họ đã sớm thông báo cho Bắc Đình về địa điểm dừng chân của mình, còn chuyện thông báo với nhau tin tức về nhiệm vụ thì giao cho người không gây chú ý nhất là Tiểu Quả Viên.
Lạ là đoàn người Bắc Đình chỉ ở khách sạn Dubai mini, mấy ngày mà vẫn không có hành động gì, Trần Thiên Vũ hễ rảnh là đọc sách giải trí, giống như người ngoài cuộc vậy, mấy người khác dường như cũng khá bình tĩnh, mỗi người mỗi việc đều không quấy rầy nhau, Thẩm Minh Nguyệt xưa nay vốn hoạt bát thấy hơi sốt ruột.
“Tứ ca, các anh bình tĩnh giỏi thật. Đã bao nhiêu ngày trôi qua rồi, em buồn chán chết đi được, chẳng lẽ chúng ta cứ thế làm ổ trong khách sạn thẳng đến khi trở về cảng xuất phát sao... Rốt cuộc anh có kế hoạch gì thế?” Cô mở miệng hỏi, có chút mất hứng.
Trần Thiên Vũ nheo mắt muốn đùa cô: “Kế hoạch của chúng ta chính là không có kế hoạch.”
“Minh Nguyệt, đừng nghe anh ấy nói linh tinh...” Lưu Tử Thần hơi sẳng giọng: “Không phải chúng ta đang chờ tin tức của Nhất Đình sao, bây giờ mà hành động thiếu suy nghĩ thì chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến hành động của Nhất Đình đấy.”
“Ừm được rồi, vậy chúng ta còn phải chờ bao lâu nữa?” Thẩm Minh Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417526/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.