“Ít nhất có ba vấn đề anh không nói thật.” Lý Nhất Đình nói như chém đinh chặt sắt.
Vẻ mặt Phạm Nghiêm Hoa bình tĩnh, anh ta nhẹ nhàng đặt chén trà lên trên bàn, thản nhiên nói: “Xin lắng tai nghe.”
“Vấn đề thứ nhất, vì sao anh biết con đường thủy bí mật kia? Nếu tôi nhớ không lầm, con đường thủy kia chỉ có đảo chủ và Ngọc Nhi biết, anh chỉ là một tài xế của đảo Quan Cẩm thì làm sao biết được... không giải thích được nhỉ.” Lý Nhất Đình không tiếp tục nhìn anh ta nữa mà nằm dài ở trên giường nhìn lên trần nhà, giống như tự hỏi tự trả lời.
“Ồ, vì sao anh cho rằng thiếu gia Minh không biết con đường thủy này?” Phạm Nghiêm Hoa hỏi ngược lại.
Lý Nhất Đình bật cười: “Có thể Kha Minh biết con đường thủy này, nhưng chắc chắn anh ta sẽ không tuỳ tiện nói cho anh, bởi vì theo quan sát thường ngày của tôi, không phải là anh ta hoàn toàn coi trọng tin tưởng anh, nếu không thì cũng sẽ không chỉ cho anh làm một tài xế bình thường, càng không tín nhiệm tới mức tiết lộ một bí mật quan trọng như thế.”
“Tài xế là người được tín nhiệm nhất bên cạnh ông chủ...” Phạm Nghiêm Hoa phản đối.
Lý Nhất Đình mỉm cười nói: “Nhưng ai cũng nhìn ra được, trình độ năng lực của anh tuyệt đối không chỉ xứng tầm một tài xế. Nếu anh tình nguyện làm tài xế, vậy chắc chắn có mưu đồ khác.”
Ngọc Nhi bên cạnh cười duyên nói: “Anh thật đúng là có năng lực đoán mò,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417465/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.