Khoảng ba giờ sáng, đội tàu chiến sân bay hải quân yên lặng rút lui, một là do đã tiêu hao gần hết đan dược sau khi tấn công, hai là đánh giá hiệu quả chiến trường đã được hoàn thành; người chỉ huy biên đội quyết định thật nhanh, dùng đội hình phòng ngự nhanh chóng rút lui, cũng truyền tín hiệu thông qua trạm cho Lê Sa Hào biết.
Trên cầu đá từ đảo Thiên Diệp về đảo Puruin vẫn luôn yên lặng, khiến Vạn Vĩnh Khôn và Thịnh Mập vẫn luôn nấp trong chỗ tối theo dõi cảm thấy cực kỳ đáng nghi, dựa theo phán đoán của tứ ca, đảo Thiên Diệp gặp phải trận tập kích tiêu diệt thế này, nếu có tàn quân thì chắc chắn phải rút lui mới đúng chứ? Không lẽ đảo Thiên Diệp vẫn an toàn, hoặc là toàn quân bị diệt rồi?
Lại chờ thêm một tiếng nữa nhưng vẫn không thấy ai chạy ra cầu đá, điều càng khiến bọn họ không nói nên lời chính là có người còn chạy vào đó! Đó là một người mặc đồ đen, dáng không cao lắm, đội mũ che khuất mặt như người dạ hành trong phim kiếm hiệp vậy, người này chạy cực nhanh qua cầu đá, sau đó liền biến mất trong bóng tối, Vạn Vĩnh Khôn vội liếc mắt ra hiệu với Thịnh Mập, bảo cậu ta tiếp tục ngồi ở đây, còn mình thì không hề do dự mà chạy như bay về phía cầu đá, anh muốn xem người này rốt cuộc định làm gì.
Theo dõi thì tất nhiên là phải duy trì khoảng cách để đối phương không phát hiện ra mình, mình lại có thể nhìn thấy được đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417446/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.