Một ngày trời xanh nắng ấm lại đến trên đảo Puruin, cuối cùng, “tàu hàng anh hùng” Lê Sa Hào cũng đến lúc quay về cảng xuất phát.
Đảo Thiên Diệp đã bị phá hủy hoàn toàn, thời đại bóng tối trên đảo Rồng cuối cùng đã qua đi, tâm trạng của mọi người phải nói là vô cùng thoải mái, vui sướng. Lần này ra biển không chỉ cảm nhận được sự thần bí của đại dương dậy sóng, mà còn thành công phá tan tội phạm hình sự với quy mô lớn xuyên quốc gia, thành tựu của đội Bắc Đình lớn như thế nào, hoàn toàn có thể tưởng tượng ra.
Dưới yêu cầu mãnh liệt của thuyền trưởng Mạt Quyền, Đông Phương Nhạc quay lại Lê Sa Hào tiếp tục đảm nhiệm vị trí thuyền trưởng. Lần dẫn đội này có ý nghĩa vô cùng to lớn với anh ta: Trong lòng anh ta có cất giấu một thiết bị điều khiển từ xa đặc thù, trông vô cùng bình thường nhưng lại quý giá vô cùng. Đây là thứ mà anh ta sưu tầm được ở chỗ Tam Mộc trên đảo Thiên Diệp. Có thể nói, từ hôm nay trở đi, anh ta đã giành được cuộc sống mới, mà thứ cảm xúc trách trời thương dân bị chôn giấu sâu trong lòng vẫn luôn cắn rứt bản thân kia, vào giờ phút này đã được thay bằng cảm giác vui sướng không sao diễn tả thành lời.
Nói chung, chính là mấy chữ: Hăng hái bừng bừng!
Đất mẹ Tổ quốc yêu dấu của con ơi, đứa con không màng sống chết của người cuối cùng cũng đã không làm cho người thất vọng.
Mọi người đều lẳng lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417438/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.