Một người trung niên có vóc người tầm trung, hơi phát tướng, đội chiếc mũ lưỡi trai, đang đi hối hả trên đường cái. Không biết tại sao, tròng mắt của ông ta từ đầu tới cuối cứ đảo lòng vòng liên tục, dường như vô cùng cảnh giác, phương hướng mà ông ta nhìn lại chính là Cục Cảnh sát.
Cuối cùng, khi ông ta đi tới cửa ra vào của một khách sạn lớn cao cấp, ông ta mới nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
Nhưng trong nháy mắt ngay khi ông ta xoay người chuẩn bị vào cửa, bỗng có người dùng tay nhẹ nhàng vỗ lên vai của ông ta một cái.
Người trung niên kinh ngạc quay đầu, sau đó thấy một nam một nữ đang nở nụ cười chân thành đứng sau lưng ông ta. Nhìn dáng dấp thì hai người kia ăn mặc rất nhàn nhã và tùy ý, chẳng qua chỉ là đội mũ và kính râm nên không nhìn ra là họ có lai lịch gì.
“Đại tổng quản Lỗ, hạnh ngộ.” Người đàn ông kia mỉm cười nói, giọng hùng hậu mạnh mẽ.
Người trung niên chính là Lỗ Gia Uy, ông ta đang cố gắng nhớ lại rốt cuộc người này là ai, rất nhanh sau đó, trên nét mặt của ông ta dần hiện ra vẻ giật mình.
“Ồ? Là anh...” Cuối cùng ông ta vẫn nhớ ra.
Trần Thiên Vũ buồn cười nhìn ông ta: “Kẻ hèn là Trần Thiên Vũ của Bắc Đình, Đại tổng quản Lỗ, có hứng thú tâm sự một chút không?”
Lỗ Gia Uy có vẻ hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu nói: “Được.”
Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417431/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.