“Kha gia bảo có đuổi theo không?” Ba ngày sau, Đông Phương Tình cuốicùng cũng rời khỏi gian phòng kia, rãnh rỗi hỏi về chuyện của đêm đó.
“ Có, nhưng đường chủ cũng không có để lại đầu mối cho bọn họ tìm,bọn họ cũng không dám tùy ý xông loạn vào nhà dân, trước khi trời sángbọn họ liền trở về Kha Gia Bảo. Hôm sau, Kha Gia Bảo treo giải thưởngmuốn bắt một cô nương khuôn mặt đầu sẹo tên gọi là “ Vân Nương”” quản sự tiệm thuốc trả lời.
Sau khi Vân Nhi bị thương, ý niệm đầu tiên của Đông Phương Tình chính là mang nàng tới tiệm thuốc để chữa thương, sau khi rời khỏi Kha GiaBảo hắn vẫn luôn ở tại nơi này.
Ba ngày qua, tình trạng của Vân Nhi mặc dù không nguy hiểm, nhưng màvẫn có xuất hiện tình huống nóng lạnh thất thường. Còn nữa, trong lúchôn mê bất tỉnh nàng không có cách nào uống thuốc được, Đông Phương Tình phải từng miếng từng miếng một đút cho nàng, chưa bao giờ để cho ngườikhác làm thay, cho đến khi vết thương của nàng đã chuyển biến tốt, không còn uống thuốc vào là ói ra nữa thì hắn mới bước ra khỏi phòng. Tuynhiên, ở trước cửa vẫn luôn có người coi chừng, để đề phòng bất kỳ tìnhhuống nào xảy ra cho nàng.
“ Dặn dò mọi người trong cửa hàng, không cho bất kỳ người nào tiết lộ tin tức nàng đang ở đây!”an nguy của Vân Nhi chính là chuyện mà hắn coi trọng nhất.
“ Vâng!” quản sự rất rõ nên làm mọi chuyện như thế nào.
“ Còn Kha Độ Phi thì sao?”
“ Hai ngày trước hắn trở về Kha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-long/70457/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.