Cơ Linh đến chính ngọ cũng không nhìn thấy Tô Dật Dương, vốn tưởng rằng Tô Dật Dương chỉ ra ngoài tản bộ, nhưng khi đêm đến cũng không trở về.
Thân thể như vậy, căn bản không có khả năng đi xa. Cơ Linh thực hiểu biết.
Nhưng…… Cơ Linh nhìn thấy vẻ mặt ‘Cái gì cũng không biết’ của Đỗ Nguyệt Nương.
Nếu thật muốn đi, sao có khả năng không mang theo Đỗ Nguyệt Nương.
Cứ như vậy một đêm trôi qua, Cơ Linh ngồi trên ghế nhìn đại môn khách sạn, cả đêm chưa từng nhắm mắt. Vạn nhất không cẩn thận bỏ lỡ Tô Dật Dương trở về thì sao?
Nhưng qua một đêm chờ đợi, Cơ Linh rốt cục xác định, Tô Dật Dương không rõ nguyên nhân vì sao, đã đào tẩu.
“Vạn nhất bị bắt cóc thì sao?”
Dương Liễn vừa nói xong nghi vấn của mình, đã bị Đỗ Nguyệt Nương cốc đầu.
“Ngươi ngốc a, Tô Dật Dương là Võ lâm Minh chủ, ai có thể bắt cóc hắn a.”
Dương Liễn đáng thương hề hề ôm đầu, trốn trong góc.
“Tính tình bà bà thực táo bạo, là vì bị bỏ rơi sao?”
Tần Ngọc nhận người đánh thanh, Đỗ Nguyệt Nương tà liếc một cái, vẫn lựa chọn, nhẫn!
Cơ Linh không biết Tô Dật Dương vì sao lại rời đi, rõ ràng khi ở bên cạnh nhau, luôn là Tô Dật Dương theo đuổi y mà.
“Ngươi không phải đã nói cái gì chứ?” Lão thủ tình trường như Đỗ Nguyệt Nương cũng không thể lý giải.
Cơ Linh nghe đến đó chậm rãi hồi tưởng lại, y cũng chưa từng nói qua cái gì không nên nói. Ngược lại hai người đúng là hằng ngày gắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-dong-nhan-lanh-mac-giao-chu-cung-2b-dai-hiep/1359776/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.