Đỗ Nguyệt Nương không hổ là lão thủ tình trường, không quá một hồi Lưu Khải cùng Lý Tư Ức hai người đều đỏ mặt đi ra, không biết còn tưởng rằng hai người đã làm ra cái chuyện gì không an phận.
Nhưng mọi người đều rất vui vẻ, chỉ là sắc mặt Tô Dật Dương lúc đó thật sự rất đen.
Hắn đường đường chính chính là một nam tử, thế nhưng phải xuyên nữ trang, khẳng định không thoát được một kiếp này.
Nhưng nhớ đến vừa rồi Đỗ Nguyệt Nương ghé vào lỗ tai hắn lặng lẽ nói, nếu hắn không đi Cơ Linh nhất định sẽ thất thân. Chỉ cần có những lời này, Tô Dật Dương muốn không đi cũng không thể.
Vốn muốn đến tìm Cơ Linh thương lượng đối sách một chút, nhưng lại nhớ đến mấy ngày trước Cơ Linh cùng Lý Tư Ức trò chuyện thực vui, trong lòng còn có chút sinh khí, nói không chừng Cơ Linh vẫn còn chán ghét hắn.
Tô Dật Dương càng nghĩ càng phiền lòng, đơn giản vung tay áo liền ly khai, cho nên không thấy được vẻ mặt Đỗ Nguyệt Nương cười đến âm hiểm.
Từ rất nhiều lần đó có thể thấy được, chỉ cần Đỗ Nguyệt Nương cười xấu xa một cái, chắc chắn không có chuyện tốt.
Tiệc cưới đêm đó……
Lý phủ xem như là nhà giàu nhất vùng, hôn sự tất nhiên không thể giản dị.
Cách một con phố mọi người cũng có thể nhìn thấy Lý phủ đèn đuốc sáng trưng, một mảnh náo nhiệt vui mừng, từ cửa cho đến đại sảnh, đến cả các phòng đều dùng màu đỏ trang trí, đương nhiên đỏ rực nhất chính là tân phòng của tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-dong-nhan-lanh-mac-giao-chu-cung-2b-dai-hiep/1359773/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.