Ăn cơm trưa, Đồng Bách Hùng chờ các vị trưởng lão đến cầu kiến, tuy rằng buổi sáng đều tham dự đại hội, nhưng dù sao có một vài việc vẫn là không thể nói trực tiếp trong đại hội. Lúc Đông Phương Bất Bại bảo Tề Bạch đi theo, đến cửa sau, Tề Bạch chỉ thấy ánh mắt mấy vị trưởng lão nhìn hắn không chút thiện cảm. Tề Bạch vừa nghĩ liền hiểu được, chính mình là một người không rõ lai lịch, tham dự quá nhiều sự việc trong giáo sẽ làm cho người ta không yên tâm. Dù sao hắn cũng không muốn làm gì làm cho Đông Phương Bất Bại cùng thuộc hạ của y sinh ra bất đồng đâu.
Tề Bạch túm túm tay áo Đông Phương Bất Bại, cười nói “ta muốn ngủ một lát.”
Đông Phương Bất Bại tự nhiên là hiểu được chuyện gì xảy ra, nhìn Tề Bạch vài lần, thấy hắn không có gì không thoải mái, mới gật gật đầu nói “đi đi.”
Thấy Tề Bạch vào phòng, Đông Phương Bất Bại quay đầu, ánh mắt mang theo cảnh cáo liếc mấy vị trưởng lão một cái, mới hướng thư phòng đi đến. Tuy rằng y cũng hiểu được để Tề Bạch cách xa giáo vụ một chút thì tốt hơn, nhưng nghĩ đến nếu để Tề Bạch chịu ủy khuất, vẫn là không thoái mái.
Các vị trưởng lão câm như hến đi theo phía sau, trong lòng giống như kinh đào hải lãng (1). Bọn họ tận hôm qua mới trở về, chỉ nghe nói trên Hắc Mộc nhai gần đây có một vì Tề công tử lai lịch không rõ, rất được giáo chủ sủng ái. Nhưng cũng mặc kệ, Đông Phương Bất Bại lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-tong-quan/1517583/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.