Lúc Tề Bạch tỉnh, hai nha hoàn đang chải đầu cho Đông Phương Bất Bại. Tựa hồ nghe thấy trên giường có động tĩnh, Đông Phương Bất Bại quay đầu nhìn thoáng qua, có y phục hoa lệ phụ trợ, khuôn mặt trắng nõn tinh xảo như bạch ngọc, có vài phần lãnh, lại có vài phần diễm, dưới hàng lông mi thật dài, một đôi mắt như trân trâu đen trầm tĩnh, trong trẻo, khóe mắt hơi hơi xếch, lại có vài phần mị thái. Tề Bạch một thoáng có cảm giác bị điện giật, đem mặt rúc vào chăn cọ vài cái, còn cảm thấy mặt có điểm nóng.
“Làm sao vậy?” Tề Bạch ngẩng đầu, Đông Phương Bất Bại đứng ở bên giường, nha hoàn vừa nãy đã lui xuống.
“Sao lại mặc cái này?” Tề Bạch giơ tay sờ sờ ống tay áo Đông Phương Bất Bại, lành lạnh, vuốt thực thoải mái.
“Đại hội.” Đông Phương Bất Bại hé miệng, phun ra hai chữ. Kỳ thật y không cần thiết phải giải thích sự việc trong giáo với Tề Bạch, nhất là hiện tại thân phận Tề Bạch còn chưa rõ ràng, tuy rằng mình đã phái người đi theo dõi, nhưng cho hắn biết càng ít càng tốt. Chính là giọng điệu Tề Bạch nói với y liên miên cằn nhằn, thật giống như hai người bằng hữu nói chuyện phiếm, tuy rằng cảm giác lạ lẫm, nhưng y rất thích, thường thường đầu óc chưa kịp phản ứng, miệng đã tự động trả lời rồi. Thật giống như y vốn không nên để Tề Bạch ngủ tại đây, chính là mỗi lần xong chuyện, Tề Bạch đều giống như con thỏ nhỏ rúc trong lòng y, y không nỡ đẩy ra, liền ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-tong-quan/1517580/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.