Người đến tất nhiên là Đông Phương Bất Bại, y vừa ra khỏi cửa câu đầu tiên là “Tề Bạch đâu?” lời vừa nói ra, còn có chút không được tự nhiên, nhưng nếu đã quyết định cùng Tề Bạch một chỗ, giường cũng lên rồi, rối rắm làm gì nữa. Dù sao mình cũng đã phái người theo dõi hắn, hắn cũng không gây nổi họa gì. Biết Tề Bạch đến nhà ấm trồng hoa, y cước bộ không ngừng trực tiếp đi qua, nửa đường lại thấy Tề Bạch bị Nhậm Doanh Doanh cản lại.
Đối với Nhậm Doanh Doanh, Đông Phương Bất Bại vốn là không nghĩ nhiều. Tuy rằng ta nhốt cha ngươi, đoạt giáo chủ vị của cha ngươi, nhưng dù sao ngươi vẫn là một tiểu cô nương, bản giáo chủ không thèm cùng ngươi so đo. Ngươi vốn như thế nào liền như thế đó. Dù sao ta cũng không có con nối dòng, đến lúc đó giáo chủ vị truyền cho ngươi cũng được. Lại nói y tuy rằng là soán vị, bịt tay trộm chuông là muốn làm một lần, lễ ngộ Nhậm Doanh Doanh, cũng là trấn an giáo chúng. Cho nên y từ sau khi lên làm giáo chủ, đối đãi Nhậm Doanh Doanh vẫn là trước sau như một, chính là theo Nhậm Doanh Doanh càng lúc càng lớn, lại càng trở nên không an phận, khiến cho y có chút phiền……
Đông Phương Bất Bại cũng hiếu kỳ Nhậm Doanh Doanh gặp Tề Bạch có chuyện gì, vì thế liền không lên tiếng, đi theo phía sau nhìn xem, thẳng đến lúc Nhậm Doanh Doanh bộ dáng càng ngày càng không đúng, lúc này mới dở khóc dở cười mở miệng.
Tề Bạch thấy Đông Phương Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-tong-quan/1517579/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.