Một bữa rượu mừng này, uống từ giữa trưa đến tận chập tối, tuy không có quá nhiều người nhưng mỗi người đều là hán tử hàng ngày ăn nhậu rượu thịt, đã hứng lên thì không thể nào dừng được, rượu của giáo chủ thì không dám chuốc, chứ còn rượu của Tô Diễm ấy hả bọn họ vẫn có gan đi chuốc đấy. Đến cuối chầu số người còn trụ lại chả được mấy người, giáo chủ đại nhân kéo Tô Diễm đang chân nam đá chân xiêu tựa vào người mình, bàn tay sau lưng khẽ vẫy.
Một bóng đen hư không xuất hiện sau lưng y, giáo chủ đại nhân thấp giọng phân phó một câu: “Đưa mọi người về đi.”
Một cước đá tung cửa phòng, giáo chủ đại nhân thả cái gã say đến không biết trời trăng gì nữa nào đó xuống giường, vung chưởng đóng cửa lại. Nhìn bộ dáng híp mắt tựa tiếu phi tiếu của anh, giáo chủ đại nhân có chút bất đắc dĩ mà nhéo mặt tên này một cái, nhẹ giọng nói: “Bọn họ mời rượu ngươi mà cũng không biết đường từ chối sao…”
Thân nhiệt lành lạnh khiến Tô Diễm theo bản năng áp vào, nắm tay y không chịu buông ra. Giáo chủ đại nhân đè lại tay người kia, đi đến bồn nước lau mặt rửa tay, xong lại vắt khăn, lại gần lau mặt lau tay cho anh.
“Đông Phương…” Khẽ lầm bầm, Tô Diễm túm lấy y kéo nhẹ một cái, giáo chủ đại nhân đã bị kéo nằm lên người anh.
Cơ thể có chút hơi men mà trở nên khô nóng áp lên thân nhiệt vốn luôn thấp hơn bình thường của giáo chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-nhu-tinh-chuong/2834734/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.