Mấy ngày sau đó, mỗi sáng Tô Diễm đều đi làm, xong liền hẹn trưởng lão đường chủ của thần giáo uống trà, tâm sự, hàng ngày đều trôi qua suôn sẻ. Để tránh phiền phức, Tô Diễm mỗi đêm đều về một tiểu viện khác mà giáo chủ đại nhân ban cho, thật ra Tô Diễm cũng không thích ở chỗ không có giáo chủ đại nhân, hàng đêm trèo tường là không thể tránh được.
Có điều ngày hôm đó Tô Diễm tới không khéo, mới ra khỏi cửa được chưa tới mười bước liền phát hiện trước cửa viện giáo chủ đại nhân đứng mấy người. Nhảy lên cái cây trong viện, Tô Diễm cực kỳ tự tại mà bắt đầu nghe lén, nghe chưa được vài câu, đã phát hiện ra thằng cha Dương Liên Đình này đúng thật là nhịn không được mà chạy đến cáo trạng rồi.
“Giáo chủ, Tô Diễm quả thật có vấn đề.” Dương Liên Đình nhíu mày nhìn khuôn mặt đạm mạc của y, trầm giọng nói, “Ngày ngày bái phỏng trưởng lão trong giáo, chỉ e y có dị tâm.”
Giáo chủ đại nhân lạnh nhạt gật đầu.
“Khẩn cầu giáo chủ mau cho bắt y vào địa lao, để thuộc hạ điều tra cẩn thận một lượt.”
Hừ lạnh một tiếng, Tô Diễm nói thầm trong lòng, nếu để ngươi đi điều tra, người sống đều bị ngươi điều tra thành chết.
“Liên đệ đừng nên quá lao lực,” giáo chủ đại nhân nhìn Dương Liên Đình, nhẹ giọng nói, “Chuyện Tô Diễm, Liên đệ nếu đang không rảnh rỗi thì cứ đặt sang bên trước đi.”
Nghe được giọng nói có thể cho là dịu dàng của giáo chủ đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-nhu-tinh-chuong/2834730/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.