Bắt đầu từ ngày hôm sau, Tô Diễm liền không dám chủ động nói với giáo chủ đại nhân một câu, nghĩ đến buổi tối ngày đó quả thật cũng trêu chọc có chút thái quá, cái gì định lực ban đầu đều không thấy, nhìn thấy đậu hủ gần trong gang tấc liền cứ trôi chảy mà ăn thôi, kết quả người không hay ho còn không phải chính bản thân anh. Chỉ là… Thật sự xúc cảm mềm mại tốt lắm a…
“Dương tổng quản?” Trần Ngôn ho nhẹ một tiếng, túm lấy suy nghĩ đang không biết lang thang ở nơi nào của Tô Diễm trở lại, “Dương tổng quản cảm thấy phương pháp này có được không?”
Tô Diễm nhìn tờ kỉ trương Trần Ngôn đưa cho anh, bên trong là nói về vấn đề nhãn hiệu và chế độ thẻ hội viên trong dây chuyền mở *** mà Tô Diễm nói cho hắn mấy ngày hôm trước, trong tờ kỉ trương là phương án thực thi cụ thể mà mấy quản sự cùng nhau thương lượng ra. Tô Diễm đã bị chuyện đó làm rối rắm nhiều ngày, hôm nay lại cảm thấy mệt, nhìn lướt vài lần cảm thấy không có vấn đề gì, liền buông tờ giấy xuống: “Mấy ngày nay không có tâm trạng, mong Trần đại ca thứ lỗi.” Bởi vì sinh ý, Trần Ngôn thường tìm đến Tô Diễm, sau khi hai người quen thuộc, ở chung cũng thả lỏng không ít.
“Thuộc hạ thấy Dương tổng quản đã nhiều ngày đều rất không yên lòng a, là có chuyện gì khó xử sao?” Trần Ngôn thân thiết hỏi, rồi sau đó dường như đột nhiên nhớ tới cái gì liền đè thấp thanh âm, “Chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-nhu-tinh-chuong/2834685/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.