Ván đã đóng thuyền, hơn nữa Tả Lãnh Thiền trợ giúp, phần đông giang hồ nhân sĩ trơ mắt nhìn, Hàn Duyệt không thể không đánh một trận với Đông Phương Bất Bại, Phong Thanh Dương cùng Mạc Đại tiên sinh mặc dù vạn phần không muốn, nhưng lại không thể làm gì, nếu không sẽ thành nhân sĩ chính đạo sỡ hại tà giáo.
Đây là tất cả mọi người không thể chấp nhận được, hơn nữa yêu cầu của Đông Phương Bất Bại không phải quá đáng, kẻ đứng đầu ma đạo luận võ với người đứng đầu chính đạo, đây là chuyện rất bình thường, chỉ cần không nhìn Hàn Duyệt 囧 không biết võ công.
Ninh Trung Tắc trong lòng lo lắng, nhìn trượng phu, đôi môi trắng bệch khép mở, muốn nói gì đó, lại không biết nên nói thế nào.
Phong Thanh Dương vỗ vai Hàn Duyệt, trong lòng ông cũng lo lắng vô cùng, võ công Tả Lãnh Thiền không thể so với Đông Phương Bất Bại, hơn nữa ông phong bế nội lực của Tả Lãnh Thiền, mới có thể dễ dàng sử dụng kiếm khí hỗ trợ sư chất, nhưng đó là Đông Phương Bất Bại, Phonng Thanh Dương nhấp môi, sư chất tuy quan trọng, nhưng trong lòng Phong Thanh Dương thể diện của chính đạo cũng quan trọng, thậm chí, Phong Thanh Dương coi trọng nhất là Hoa Sơn.
“Thua cũng không sao, ta sẽ âm thầm giúp ngươi.” Phong Thanh Dương thấp giọng nói.
“Không sao, sư thúc, ta sẽ cố hết sức.” Hàn Duyệt vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng sớm vui như nở hoa, lặng lẽ nắm chặt dược hoàn trong tay.
Ninh Trung Tắc trong lòng vạn phần không muốn, nhưng cũng không thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-dong-quan-quy-dien/1591295/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.